*Author:Nhím là tớ
*Rating:K
*Pairing(s) (nếu có):HanChul
*Disclaimer:HanChul không thuộc về au như trong fic này thì số phận của họ là do au quyết định
*Category: Sad, happy ending
Note:tớ viết fic này để an ủi những ELF của tớ
Nên bạn nào vào đọc xin com hộ cái cho tớ còn biết bạn đang bùn ntn` nhá
-Chul à,biết tin gì chưa
Nghe tiếng gọi hối hả và tiêng bước chân vội vã và đứt quãng,tôi rời bỏ màn hình máy tính và quay ra nhìn.Teuk-bộ mặt hắn bây giờ rất khó coi.Thở một cách khó nhọc,hắn ngồi nghỉ một lát rồi quay ra phía tôi
-Chul,biết tin gì chưa???
-Tin gì là tin gì,nói thì nói đi.Tôi thực sự ghét khi hăn thông báo tin tức cho tôi.Hắn ta toàn nói lấp lửng và để cho tôi đoán ra mới thôi.Mỗi lần như vậy,tôi đều bực mình,nhiều lần như vậy đâm ra tôi đều cáu gắt với hắn mỗi khi hắn báo tin
-Han…._lại như thế nữa rồi,lại ăn nói lấp lửng.Tôi biết ngay mà,hắn là vậy ăn nói đầu không ra đầu đuôi không ra đuôi
-Han làm sao,nói nhanh lên sốt ruột quá
-han kiện SM và xin rút hợp đồng
Giờ đây tôi mới để ý rõ:mặt hắn tái đi,khoé mắt hắn đẫm lệ.hắn một con người mau nước mắt và tôi đặt cho hắn cái tên”mít ướt”,thế nhưng tôi cũng rất thương hắn_hắn tốt bụng và biết chăm lo cho chúng tôi.Tôi thương hắn.
-vậy à?
-Cậu không sao chứ?_hắn hỏi lại tôi lộ rõ sự ngạc nhiên
-Có sao đâu,đó là quyền của cậu ta mà
-Tôi không thèm nói với cậu
Hắn bỏ đi một cách bực tức,đóng cánh của thật mạnh làm tôi giật cả mình.Có vẻ như cái tên “mít ướt” đó giận tôi thật_phải rồi một con người kì quái như tôi sao có thể shock về cái tin đó.hắn giận là phải,thật đúng.Cái chuyện của Han dù gì thì tôi cũng sẽ ủng hộ.Han chịu nhiều đau khổ quá rồi.Từ khi debut có ngày nào cậu ta được yên đâu.Cậu ta đã bị phản đối kịch liệt vì là người mang quốc tịch Trung Quốc,thế rồi cậu ta phải đeo mặt nạ để biểu diễn.Mới đây,một bài solo riêng dành cho cậu ta_thật sự nếu tôi là cậu ta chịu nhiều đau khổ như vậy thì tôi cũng đã rời bỏ lâu rồi.
Tôi phục cậu ta thật.Thế nên tôi mới thân với cậu ta chứ.Han tốt nhịn,vui vẻ và hoà đồng.Còn tôi kì quái và đanh đá.Nhiều lúc làm mọi người khó chịu không thể tưởng được.Thế mà cậu ta vẫn luôn bên tôi,chơi với tôi làm tôi có đủ nghị lực để vươn lên.làm tôi có đủ nghị lực để làm mọi chuyện.Tôi quí và yêu cậu ta thật nhiều.
Chịu đựng thật không phải dễ_hắn chịu vì chúng tôi suốt bao năm nay,chịu vì ELF mà vẫn tiếp tục hát và nhảy.hắn nhảy đẹp,thực sự đẹp.Nếu như hắn là ca sĩ solo cũng có thể nổi tiếng được chứ_hắn ra đi là sự lựa chọn sáng suốt cho hắn.Sẽ mãi được hạnh phúc_mà hắn hạnh phúc thì tôi cũng sẽ hạnh phúc.
Nhưng sao…..
Có giọt nước gì mằn mặn rời trên khuôn mặt tôi,đắng chát …….tôi ghét hắn,hận hắn
19 độ đâu có lạnh lắm?????nhưng sao con tim tôi đông cứng như thế này,hằng trăm lỗ thủng xuyên qua con tim nhỏ bé……lòng tôi như bị đóng băng mất rồi
8 giờ tối,bụng đói cồn cào,tôi nhịn ăn từ trưa.Lẽ ra tôi nên thấy ngon miệng với bát canh măng nóng hổi nhưng sao tôi nuốt không trôi,bát cơm đắng ngắt
Mày làm sao thế này Kim Hee Chul_mày không bao giờ khóc cơ mà,sao lại rơi nước mắt vì những chuyện vớ vẩn này được,chẳng đáng gì.Mày hâm à Kim Hee Chul_mày nên nhớ Han là thành viên của SUPER JUNIOR và lại là người luôn chăm sóc và chiều chuộng mày đấy,sao lại không thể rơi nước mắt khi hắn ta sắp sửa bỏ đi cơ chứ.Quay cuồng quay cuồng trong đầu tôi những ý nghĩ mông lung,tối khó có thể thoát ra..Ngồi chỉ mải mê đuổi theo ý nghĩ vớ vẩn đó đã từ lúc nào hắn về và ngồi ngay bên cạnh tôi.
9h
Tôi ghét cái giờ này,đúng lúc tôi không hề muốn gặp hắn thì hắn lại ngồi ngay cạnh tôi_ngồi đó nhìn chằm chằm vào tôi_lạnh lùng một cảm giác sợ sệt chạy dọc khắp sống lưng tôi.Im lặng……..không khí rất khó chịu đang bủa vây tôi và hắn.Một lúc sau,hắn lấy tay lau những giọt nước mắt trên khuôn mặt tôi.Tôi gạt ra,đứng lên và bỏ đi.Nhưng cánh tay tôi bị giữ lại bở bàn tay rắn chắc của hắn.
-BỎ RA_tôi quát lớn lên
-Sao tôi lại phải bỏ?Cậu đi đâu vào cái giờ này
-Đi đâu thì mặc tôi.Có liên quan gì đến cậu không.Với lại cậu cũng sẽ đi cơ mà
-Chul,cậu biết rồi sao
-Sao tôi lại không thể biết??????
-Không phải,nhưng thực ra tôi không muốn điều đo xảy ra
Hắn nói,mặt hắn đần ra.Đáng lẽ mọi ngày bình thường tôi sẽ cười ngặt nghẽo vì cái khuôn mặt ấy.Nhưng sao hôm nay thì không cười được chứ?Càng nhìn mặt hắn tôi lại càng đau lòng là đằng khác
-Tôi xin lỗi nhưng tôi không thề nào làm khác được
-Kệ cậu,tôi không muốn nghe
-Chul à?Thực sự là khó lắm mà
-Tôi không muốn nghe,cậu đừng bao giờ nhìn mặt tôi nữa
Nó lại rơi xuống
Nước mắt đáng ghét
-Đừng khóc,tôi xin lỗi.Tôi sẽ không đi nữa
-Thật không??
-Thật.Vì cậu tôi sẽ ở lại
Có nên tin được hắn ta hay không.Tôi rất muốn tin nhưng sao giờ lòng tôi lại nặng trĩu như thế này,vui lên đi chứ.Hắn sẽ không đi nữa mà,hắn ở lại vì mày đấy,hắn ở lại cho mày tiếp tục sai vặt và bắt nạt đấy
Ngồi bên nhau cho đến tận sáng.Tôi túc đầu vào ngực hắn,ôm hắn thật chặt để hắn không thể đi được nữa.Tôi không muốn hắn đi_đi xa khỏi căn phòng nhỏ bé này,khỏi cái kí túc xa vui vẻ này.Hắn và tôi cũng nhau trải qua suốt mấy năm nay,hắn chia xẻ niềm vui và nỗi buồn với tôi,đã từ lúc nào tôi coi hắn như chính một phần cơ thể của mình.Nếu giờ hắn đi……đi thật thì tôi chắc cũng sẽ không sống nổi mất
“Han Kyung thành viên người Trung Quốc duy nhất của Super Junior đã gửi đơn kiện SM và xin rút hợp đồng độc quyền”
Cái tin quái quỉ gì thế này,hắn đã hứa là không đi cơ mà.Sao hắn nối dối tôi,tôi không cần sự quan tâm và an ủi bằng những lời nói dối.Lẽ ta tôi không nên tin hắn để giờ đây đau khổ gấp bội phần.Đi rồi……..thế là cậu ta đã quyết định bước ra cuộc đời tôi một cách dễ dàng và không cần nghĩ ngợi nhiều.Mệt mỏi….chán nản hoà theo tôi…….Mọi thứ xung quanh tôi mờ dần,xám xịt lại và không còn gì hết.Cơ thể tôi ngã xuống và tôi chỉ kịp nghe thấy tiếng hắn
-Chul Chul tỉnh lại đi
-Han….tôi
Quay lại làm gì để làm người ta thêm đau khổ
Trắng……trắn và trắng
Tôi đang ở đâu mà thấy toàn màu trắng như thế này_cái màu trắng này mà cái tên “mít ướt” thích,thật sợ hãi.Tôi ghét
Bệnh viện là nơi duy nhất có nhiều màu trắng như vậy,đúng rồi là nó.Nhưng sao toi lại ở đây,đầu tôi đau nhức.Hắn đang nắm tay tôi.Ấm quá,mặt hắn ngồi đó nhìn tôi trông đần quá
-Tỉnh rồi hả?
-Sao cậu lại lừa dối tôi.Cậu nói cậu sẽ không bỏ đi nhưng sao báo chí lại đăng tin.Tôi dễ lừa lắm sao hả???Cậu đi đi tôi không muốn nhìn thấy cậu_Tôi gào lên,cổ họng lại đau rát
Cười,hắn trông thật đẹp_hệt như một vị hoàng tử của nước Trung Quốc thời xa xưa,hắn lục túi lôi ra một tờ giẩy có vẻ như quan trọng
-Tôi đã lấy đơn kiện về rồi,SM đã sửa lại hợp đồng với tất cả chúng ta.Giờ tôi sẽ ở bên cậu mãi mãi.
-Tôi không tin cậu,cậu luôn lừa dối tôi
-Chúng ta mãi là một mà Chulie,nhớ không??
“Tin mới nhất:Super Junior Han Kyung đã rút đơn kiện SM và công ty đã chịu sửa lại hợp đồng với Han Kyung và 12 thành viên còn lại.Đầu năm 2010,Super Junior sẽ biểu diễn SS2 ở Trung Quốc với 13 thành viên”
Nước mắt lại rơi xuống,nhìn trên TV hình ảnh E.L.F hiện ra,họ vui đến phát khóc và tôi cũng khóc.Nhìn qua cửa sổ bệnh viện,bầu trời đẹp biết bao.Hắn và tôi nhìn nhau.Một người cười còn một kẻ khóc.
End
p/s:hớ hớ đây là fic thứ 2 tớ mở cho top tic
Cái fic này tớ post trên saju rồi nhỡ ai đọc mà thấy giống lại tưởng tớ đạo fic thì chết