* Author: Akluvka (this's me)
* Disclaimer: Các oppa hok thuộc về tui ^^
* Thể loại: Có tí ti sad, pink, nhảm, happy ending.
* Rating: K
* Status: oneshot + extra
* Characters: DBSK, 1 chút SuJu và SHINee
* Summary:Ngày sinh nhật thứ 23 của JunSu thật sự vui vẻ.Fic này siêu nhảm, chỉ là cơn bấn loạn của Au này mà thôi ^^
FIc sử dụng các chi tiết có thật bên ngoài của các oppa, nhưng thứ tự thời gian thì bị thay đổi đôi chút.
Fic này tặng cho 4rum, tình bạn giữa DB và SJ muôn năm )
NGÀY SINH NHẬT THỨ 23
.
.
.
Hôm nay là lần sinh nhật thứ 23 của JunSu.
Đương nhiên, đó là một ngày trọng đại. Chẳng thế mà từ sáng tới giờ, cánh cửa nhà cứ đóng vào mở ra mãi không thôi, tiếng nói cười vang lên không ngớt.
Sáng sớm, khi JaeJoong quần áo chỉnh tề lụi cụi trong bếp làm bữa sáng, YooChun vẫn đang ôm chặt cái gối ôm mà nhất quyết không chịu thức dậy, JunSu đầu tóc bù xù như một mớ tổ quạ xiêu vẹo bước ra mở cửa chỉ vì có chuông gọi mãi nhưng chẳng ai chịu ra.
Anh nhân viên bưu điện cố nén cười khi thấy bộ dạng ngốc ngếch của “siêu sao Châu Á”. Ai mà ngờ một Xiah JunSu cool cực kì trên sân khấu lại xuất hiện với bộ dạng mặt xưng húp như cái bánh đa chiều, mắt nhắm mắt mở, vận bộ pijama xanh lét cá heo hồng cơ chứ. Anh chìa ra một tờ hóa đơn và bảo cậu kí vào.
_Chúc mừng sinh nhật. _Anh nhân viên bưu điện đón lại tờ hóa đơn, nở một nụ cười thật tươi.
Sau đó, xuất hiện sau lưng anh ta là gần 2 chục anh khác, ai nấy đều khệ nệ bê những thùng quà nặng trĩu, lũ lượt mang chúng vào nhà.
Chẳng mấy chốc, gian phòng khách chẳng còn chỗ để mà đặt chân.
_Gì vậy? _JaeJoong thò đầu ra.
_Quà của Cassiopeia. _JunSu vung vẩy tập bưu thiếp dày cả tấc, khúc khích cười khi bắt gặp một số cái dễ thương.
_Ờh xem nào, _JaeJoong chống cái tay đang cầm muôi vào hông, lật lật những túi giấy_ đồ ăn, có, tối nay không phải mua nữa nhé. Quần áo, có, tháng này cũng không cần đi shopping. Điện tử, có, khỏi phải tranh giành với thằng Min. Đồ chơi, có, tối đến đừng có lẽo nhẽo theo hyung kêu chán nữa đấy.
Nói rồi JaeJoong đứng thẳng dậy, chi về phía JunSu vẫn đang mải mê với những lời chúc.
_Vào đánh răng rửa mặt đi đã, xem sau, đồ ở dơ. _Khi đi vào bếp, ngang qua cửa phòng ngủ_ YOOCHUN, DẬY ĂN SÁNG!!!!!!!
Khoảng 15’ sau đó, tất cả mọi người đã tề tựu nơi bàn ăn, thưởng thức những món nóng sốt ngon cực kì made by JaeJoong.
Hôm nay sinh nhật JunSu nên JaeJoong đặc cách làm những món JunSu thích khiến cậu ta cười toe toét.
Ngày sinh nhật của JunSu đã bắt đầu một cách cực kì vui vẻ như vậy.
Àh mà nhắc mới nhớ, YunHo và ChangMin không ra ăn sáng.
******************************
Dạo gần đây, các hoạt động cũng không có nhiều lắm. Vậy nên JunSu có vô vàn thời gian rảnh rỗi để làm những gì mình muốn, ví dụ như chơi bóng chày chẳng hạn.
YooChun thì khỏi nói rồi, chỉ biết cắm mắt cắm mũi trong phòng soạn nhạc. Có lúc nào căn phòng ấy thôi vang tiếng đàn đâu cơ chứ.
JaeJoong hyung vốn chẳng ham mê thể thao. Thứ duy nhất hyung ấy thấy hứng thú trong thời gian này là làm việc nhà và quát loạn xị lên mỗi khi chúng tôi để quần áo sai chỗ hoặc đánh đổ gì đó ra sàn.
YunHo hyung luôn là một leader gương mẫu. Chắc hẳn hyung ấy sẽ tranh thủ mà học thêm một thứ gì đó có ích cho DBSK thay vì chơi những trò nhảm nhí mất thời gian. Ấy là JunSu nghĩ vậy.
Còn thằng nhóc ChangMin, mang tiếng cao to nhất nhóm, nhưng nó là đứa chơi tệ nhất. Ngoài đôi chân dài ra thì chẳng được ưu điểm nào. Mà giờ có lẽ nó cũng đang chăm chỉ học tiếng Anh. Nó từng nói muốn học thêm ngoại ngữ để bù đắp cho sự thiếu hụt trầm trọng tiếng Anh của JunSu. Đó cũng là JunSu đoán như vậy.
Thành ra JunSu đành ra sân chơi cùng với các hyung trong đội bóng chày. Có hơi thiêu thiếu thật, nhưng với một người vui vẻ, lạc quan như JunSu thì chuyện này chẳng là gì. Hơn nữa, cậu còn nhận được rất nhiều lời chúc của các hyung ấy nữa.
Thậm chí, cuối buổi chơi, họ còn đãi cậu một chầu dokkboki no nê.
…
Trên đường về nhà, JunSu nhận được rất nhiều tin nhắn chúc mừng từ mọi người, vui vẻ xách tùi gà chiên các hyung trong đội bóng chày tặng làm quà.
From
HeeChul hyung.“Con cá heo ngốc ngếch kia, 23 tuổi rồi nhé, lớn lên đi, đồ ngốc. Phải luôn cười đấy nhé, đừng buồn.”From
Khỉ Hyuk“Mông vịt gia nhân, hôm nay bản phủ thương tình ngươi hầu hạ bản phủ bao năm, chúc cho nhà ngươi sinh nhật vui vẻ, năm sau hầu hạ bản phủ tốt hơn nữa. Ha ha ha … Không được gục ngã đâu đấy.”JunSu bĩu môi rủa thầm, đồ đáng ghét.
Ấy thế mà JunSu đang cười.
From
JinKi“JunSu hyung, em chúc hyung sinh nhật tuổi 23 vui vẻ, sau này càng đạt nhiều thành công hơn nữa. Hyung cũng nhớ giữ gìn sức khỏe, SHINee bọn em lúc nào cũng yêu quý và ủng hộ hyung.
PS: Hôm qua hyung quên sinh nhật em”.Chết cha! JunSu gãi gãi đầu ngượng ngập, miệng vẫn cười.
From
HoDong hyung“Sinh nhật vui vẻ, cậu bé đáng yêu. Vững vàng nhé.”From
MC Mong sunbaenim
“DBSK sẽ luôn thành công. Chúc em sinh nhật vui vẻ.”From
DongWook hyung“Hyung luôn tin tưởng ở em. Chúc em gặp nhiều may mắn và hạnh phúc. Sinh nhật vui vẻ.”From
HyoJun hyung …
“Tôi muốn nhảy phía sau cậu lắm rồi đấy. Comeback nào. Aja aja, DBSK fighting! Sinh nhật vui vẻ.”From
KangIn hyung“ … ”
From
KiBum“ … ”
From …
From …
…
Câu “sinh nhật vui vẻ” lặp đi lặp lại hàng chục lần khiến JunSu chẳng thể nhớ mình đã đọc nó bao nhiêu. Tất cả mọi người đều nhắn tin cho cậu, từ những bạn bè thân quen, những đồng nghiệp, những thành viên trong đội dancer, cho tới những tiền bối. Họ chúc cậu những gì tốt đẹp nhất. Và họ nói rằng, họ yêu cậu.
JunSu phải nói là cực cực cực kì hạnh phúc. Đặt chân vào giới giải trí vốn chưa bao giờ là sai lầm của cậu. Nhờ có nó, cậu nhận được tình cảm của hàng nghìn, hàng vạn con người. Cuộc sống này trong mắt JunSu cứ thế mà ngập tràn tiếng cười hơn.
Mỗi lần chuông báo tin nhắn đến, JunSu đều hồ hởi ấn nút “Read message”, sau đó cười đầy biết ơn.
JunSu biết, cậu có không trả lời, họ cũng không trách cậu. Mà không đọc ngay thì tin nhắn vẫn còn đó.
Nhưng bàn tay cậu vẫn nắm chặt chiếc điện thoại như thể chỉ cần dời nó dù chỉ 1s, cậu cũng sẽ bỏ lỡ thứ quan trọng.
Mắt JunSu cắm chặt vào màn hình.
Tin nhắn cậu mong chờ vẫn chưa đến.
…
Bữa trưa hôm đó, JunSu ăn một mình vì dòng giấy nhắn trên cánh cửa tủ của JaeJoong hyung.
“Hyung đã nấu cơm trưa cho em rồi, ăn ngon nhé. Hyung phải đi có việc, chiều về. Ngoan đi, tối hyung đền cho.
Àh mà bánh trong tủ lạnh, hyung làm riêng cho em đó. Giữ cẩn thận kẻo lỡ ChangMin về, nó ăn mất.
Hyung,
JaeJoong.”
YooChun thì không chịu ra khỏi phòng làm việc.
Dù sao thì ăn một mình cũng vẫn vui vẻ kia mà. Được độc chiếm các món ngon của JaeJoong hyung làm.
Ngày hôm nay vẫn còn dài lắm.
Sinh nhật thứ 23 của Kim JunSu.
******************************
Tối hôm đó, cha mẹ và hyung JunHo ghé qua nhà. Họ mang theo rất nhiều quà bánh. Các thành viên còn lại vì giữ ý mà vào phòng của mình, dành cho JunSu và gia đình không gian riêng tư.
_ JunSu ah … _Bà Kim vuốt lên gương mặt của con trai, giọng xót xa_ con chịu khổ nhiều lắm, đúng không?
_Không mà umma. _Cậu cười. Không phải vì không có vất vả mà vì chỉ cần ở bên cạnh DBSK, mọi vất vả cậu sẽ vượt qua được hết.
_Chịu khó về thăm nhà đi. _Ông Kim trầm giọng_ về rồi cha mẹ chăm sóc con tốt hơn. Dạo này con gầy đi đất. Nhìn mặt con kìa.
_Không có đâu appa, các hyung chăm sóc con tốt lắm. JaeJoong hyung nhồi nhét con suốt ngày kia. Con mập lên nhiều quá nên mới đang phải giảm cân đó chứ.
_Đúng rồi, umma, appa. _JunHo xen vào_ Chứ 2 người nhìn mông nó xem. Cứ thế này mua quần nào cho vừa.
_Hyungggggg ~ _JunSu giãy lên. Dù không thực sự ghét người ta nhắc đến mông tròn ú của mình nhưng phản ứng như vậy thường xuyên xảy ra. Lâu dần với JunSu đó là một thói quen.
…
Cũng đã muộn. Ông bà Kim cùng JunHo ra về cho JunSu nghỉ ngơi. Trước khi đi, ông bà còn cố dặn với lại.
_Nếu không chịu được, con cứ về nhà. Bọn ta luôn chờ con, sẵn sàng giúp con nếu con cần.
JunSu chỉ biết cười ngô ngê đáp “Con biết rồi”
******************************
Bữa tiệc sinh nhật trong gia đình DongBang bây giờ mới thực sự bắt đầu.
‘Phụt’
Ngay khi JunSu tiễn cha mẹ xong quay trở vào, một cuộn pháo giấy được phụt lên. Những mảnh kim tuyết bay khắp phòng.
_HAPPY 23rd BIRTHDAY JUNSU!!!!!!!!!! _ JaeJoong hét lớn.
Họ nhanh chóng lôi JunSu vào bàn tiệc, nơi có một cái bánh rất to hình quả bóng đá, thứ mà JaeJoong đã dặn là làm riêng cho JunSu từ chiều. Xung quanh chiếc bánh là 5 cái cốc, 5 cái dĩa và rất nhiều snack, hoa quả.
Mọi người nhanh chóng ngồi vào bàn tiệc. Đèn cũng được tắt đi. JunSu chắp tay nguyện ước.
_Hana … Duel … Set.
‘Phù’
Những cây nến tắt phụt. Tiếng vỗ tay vang lên ầm ĩ.
_Happy birthday to you. Happy birthday to you. Happy birthday to JunSu. …
Bài hát Happy birthday đang được ngân lên bởi giọng ca thánh thót của JaeJoong. Vẻ mặt hyung ấy rất vui. Vui vì đang làm cho đứa em nhỏ của mình vui.
JaeJoong lôi ra một cái bọc quà rất đẹp, được thắt nơ tím cẩn thận.
_Mở ra xem. _JaeJoong hào hứng.
Một chiếc khăn ấm và … một chiếc underwear.
_Khăn là để giữ sức khỏe cho em. Còn cái kia … _ JaeJoong cười phá lên_ khó khăn lắm hyung mới tìm được cái có size của em đó. Ha ha ha …
_Hyunggggggggg ~ _GIọng thét cá heo oanh vàng của JunSu lại được dịp cất lên.
_Thôi nào hyung. _ YooChun tốt bụng lên tiếng can ngăn. _Đây là quà tớ tặng cậu.
Nói rồi YooChun bước đến bên chiếc piano nhỏ dựng ở góc phòng. Những ngón tay lả lướt của anh nhè nhẹ cất lên tiếng đàn êm ái. Giọng hát trầm lắng cũng cứ thế mà vang theo.
If your heart taps my shoulder
and comforts me filled with tears
If your prayer wakes me from sleep
Even if you turn your back on me for a slight moment
I’m okay
But remember me every day
Will you miss me then
So that I can express my gratitude to you
I will tap you on the shoulder first
I will comfort you filled with tears
I will wake you from sleep with my prayer
I will never forget you
Because it’s you
Because it’s you
Because it’s you
Because you are mine.
…
Tiếng nhạc đã dứt rồi mà JunSu vẫn ngồi im lặng không nói. Cậu chỉ nhìn vào YooChun. Con người đó dường như đang giãi bày mọi tâm tư, tình cảm với cậu. Ai nói rằng couple YooSu chỉ là fan service?
_Cám ơn … _Giọng JunSu ngẹn ngào.
_ Trước đây, à, không phải trước đây, cách đây không lầu lắm _ YooChun cười ngượng ngập_ Tớ đã cảm thấy rất mệt mỏi, nên tớ đã gọi cho cậu: Junsu-ah, tớ không thể làm điều này được nữa.
Nét mặt JunSu trở nên trầm xuống. Làm sao cậu có thể quên khi đó được chứ.
_Lúc đó, cậu đã nói : Yoochun-ah, nếu cậu không thể, thì tớ cũng chẳng thể nào tiếp tục được luôn đấy. _ YooChun từ lúc nào đã ở bên JunSu, đặt nhẹ bàn tay lên vai cậu_ Bởi vì những lời đó, bởi vì cậu ấy đã nói sẽ cùng nhau vượt qua chuyện này, đó là lí do tại sao tớ vẫn ở đây.
Khóe mắt của JunSu đã long lanh rồi. JaeJoong cũng không khác gì hơn, mím môi ngăn dòng lệ chực trào ra.
_Tớ muốn nói với cậu rằng, Chúc mừng sinh nhật. Tớ yêu cậu.
Một khoảng lặng kéo dài.
.
.
.
Món quà của JaeJoong, lời chúc của YooChun đã xong cả rồi.
Cả 3 người họ đưa mắt về phía cuối bàn, nơi 2 chiếc ghế trống không và những chiếc dĩa vẫn nằm im lìm.
JunSu chợt bật khóc.
YunHo và ChangMin không có ở đây.
Đã 4 tháng nay rồi, họ không có ở đây. Đã 4 tháng nay cái tên DBSK xuất hiện thêm những danh từ mới: “JaeChunSu” và “HoMin”.
Tin nhắn JunSu mong chờ cả ngày hôm nay, tin nhắn chúc mừng sinh nhật cậu của leader – shi cùng maknae thân yêu không đến.
JunSu không trách họ, vì cậu biết, hiện nay công ty quản lý họ quá nghiêm ngặt. Họ cũng đau khổ lắm chứ. Chỉ là … mọi việc sao đổi thay quá nhanh?
Mới năm ngoái thôi, 5 người còn ở bên nhau, còn cùng nhau đùa giỡn, cũng nhau viết những lời chúc nghịch ngợm, cùng nhau chơi oẳn tù tì xem ai phải rửa bát …
_Được rồi JunSu. _ JaeJoong nhẹ nhàng lau đi những giọt nước mắt của JunSu và của chính mình_ 5 chúng ta rồi sẽ lại ở bên nhau, đúng không?
YooChun cũng khụt khịt mũi, cố cứng giọng.
_Cơn bão rồi sẽ tan thôi. Đừng khóc nữa.
Ba anh em vòng tay ôm chặt lấy nhau. Khoảng không trống vắng sao lớn quá. Thiếu đi hai người mà như thiếu đi cả thế giới.
…
Sau đó, mọi người trở về phòng của mình.
JunSu cũng tạm chấp nhận một sinh nhật không giống 5 cái sinh nhật trước.
Sinh nhật thiếu lời nhắc nhở nhẹ nhàng của YunHo hyung.
Sinh nhật thiếu người tranh giành đồ ăn, ChangMin.
Sau cơn mưa, trời lại sáng.
Cơn bão rồi sẽ tan.
**************END****************
Bình tĩnh, đừng vội chém Au, Au nói đây là pink fic, là happy ending ...
CÒn extra nữa, ^^
Extra:Đêm hôm đó, chính xác là chưa đến 12h nhưng trong nhà của DongBang đã tối om.
JunSu thức dậy, lần mò từng bước vào nhà vệ sinh để “giải quyết” những “nỗi buồn thầm kín”. Do lười biếng nên cậu cũng chẳng buồn bật điện.
Lúc từ WC trở lại phòng ngủ của mình, JunSu phải đi qua cánh cửa hướng ra ban công. Chẳng hiểu theo thói quen thế nào, cậu đưa mắt ra đó nhìn …
_AAAAAAAAAAAAAAAAAAAAA ….
Tiếng thét chói lói qua cả quãng tám của JunSu vang lên không dứt khiến cho JaeJoong và YooChun vội bật cửa chạy ra.
_Có chuyện gì vậy, JunSu? _ JaeJoong lo lắng.
_Ngoài … ngoài kia … _ JunSu mặt cắt không còn giọt máu, run run chỉ về phía ban công.
JaeJoong, YooChun nhìn theo …
_AA … um. _ YooChun chưa kịp hét lên đã bị JaeJoong đưa tay bịt chặt lấy miệng. Một mình JunSu gào giữa đêm đã đủ ghê lắm rồi.
Một bóng đen đứng sừng sững ngoài đó, liên tục đập tay vào cửa, cố gắng tìm cách đột nhập vào nhà.
_Hy-hyung … _ JunSu sợ hãi níu chặt cánh tay trái của Jae.
Cánh tay phải cũng đang bị YooChun túm thật chắc.
_L-là ma hả hyung?
_M-ma thiệt đó.
_Là ma sao hyung?
_Lấy tỏi đuổi được không?
_Tỏi chỉ đuổi được ma cà rồng thôi.
_Thế lấy … chổi nhá?
..
Mặc cho 2 thằng em liên tục nói lảm nhảm, JaeJoong vẫn im lặng, cố gắng nheo mắt nhìn cái bóng đen đó.
Bóng đen vẫn đập cửa, vẫn tìm cách vào nhà.
JaeJoong vẫn nheo mắt nhìn.
…
_YUNHO!!!!
Tiếng gọi mừng rỡ của JaeJoong lập tức lôi YooChun và JunSu về thực tại. YunHo?
JaeJoong vội vã chạy ra mở cửa. Ngay khi có thể lách một cánh tay vào nhà, bóng đen đã ôm chầm lấy JaeJoong.
_YunHo … _ JaeJoong xúc động gọi lên cái tên ấy, cũng ghì chặt bóng đen, nay là leader của DBSK không chịu rời.
Mãi một lát sau, YunHo mới quay qua phía 2 đứa em mình, chìa ra một bọc quà nhỏ.
_Chúc mừng sinh nhật em, JunSu.
…
_Làm sao cậu trèo được lên đây? _ JaeJoong rót nước cho YunHo, hỏi.
_Theo đường ống nước thôi. May mà mọi người ở tầng thấp.
YunHo vừa trả lời vừa xoa đầu JunSu, người đang ôm mình cứng ngắc. BÌnh thường thì ngay lập tức, JaeJoong và YooChun sẽ lao vào tách 2 kẻ này ra ngay. YunHo là của JaeJoong, JunSu là của YooChun, định lý đó hiển nhiên đến mức không cần chứng minh. Thế nhưng, hôm nay là ngày đặc biệt, thời gian này cũng rất đặc biệt nên JaeJoong và YooChun tặc lưỡi bỏ qua.
_Em đã tưởng hyung quên em rồi. _ JunSu nhõng nhẽo_ Em đã khóc đấy.
_Làm sao hyung quên em được. _ YunHo véo nhẹ má JunSu_ chẳng phải hyung đến rồi sao?
_Àh đúng rồi hyung, ChangMin đâu? _ YooChun nghiêng đầu.
‘Kíng cong’4 cặp mắt đổ dồn về phía cửa.
Một tiếng nói hỗn xược cất lên:
_Con cá heo kia, em biết là hyung chưa ngủ. Không mở cửa em ăn hết đồ ăn đó.
Khỏi phải nói, JunSu đã vui mừng đến mức nào. Cậu nhào ra vội vã. Tiếng lạch cạch mở khóa trong đêm sao lúc này lại vui tai đến thế?
_CHANGMIN!!! _ JunSu reo lên. Nhưng trước khi cậu kịp ôm lấy cổ nó, nó đã lấy tay đẩy cậu.
_Tránh ra đi, ghê quá àh ~
ChangMin cong môi nhìn JunSu đầy thách thức. Nó vốn không thích ai ôm nó, đặc biệt, JaeJoong và JunSu thì càng không.
_Sao em lại có một hyung bắng nhắng như vậy cơ chứ. Lớn rồi còn bày đặt ôm.
_YAH!
_Mà YunHo, hyung, em đã bảo cứ đi cửa chính, không sao đâu, hyung cứ thích làm người dơi, trèo ống nước chi cho mệt.
_Được rồi, ngồi xuống nào. _ JaeJoong cười dịu dàng, kéo cả 2 đứa nhỏ về bàn.
Chiếc bánh sinh nhật một lần nữa lại được thắp nến lên.
Những chiếc dĩa và cốc lại được bày ra.
_HAPPY BIRTHDAY TO JUNSU!!!!!!!!!!!! _Câu chúc này cũng tròn âm hơn hẳn.
Sinh nhật thứ 23 của JunSu lúc này mới thực sự bắt đầu.
******************************
* Sáng hôm sau, khi JunSu mở điện thoại ra, 18 tin nhắn từ nhà Super Junior và SHINee gửi đến có cùng nội dung:
“Món quà thế nào? Trả công đi ^^” *Cũng trong ngày hôm sau, trên các trang web xuất hiện topic stalker: “Ho và Min đi ăn cùng
Super Junior và SHINee trong đêm”.
SM cũng giống fan, đinh ninh là vậy nên chẳng đả động gì. Gà một nhà mà …